Từ "giao hưởng" trong tiếng Việt có nghĩa là một thể loại âm nhạc, thường được biểu diễn bởi một dàn nhạc lớn, bao gồm nhiều nhạc cụ khác nhau. Giao hưởng là sự kết hợp hài hòa của nhiều âm thanh và nhạc điệu, tạo ra một tác phẩm âm nhạc phong phú và đa dạng.
Giải thích:
Giao hưởng (danh từ) là thể loại âm nhạc có sự hòa tấu giữa nhiều nhạc cụ, thường có cấu trúc phức tạp và được viết cho dàn nhạc giao hưởng. Âm thanh trong giao hưởng thường rất phong phú và đa dạng về hòa thanh, âm sắc, và độ vang.
Ví dụ sử dụng:
Biến thể của từ:
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Hòa tấu: Cũng có thể được sử dụng để chỉ sự kết hợp của nhiều nhạc cụ, nhưng không nhất thiết phải trong khuôn khổ giao hưởng.
Dàn nhạc: Là nhóm nhạc cụ diễn tấu cùng nhau, có thể diễn tấu giao hưởng hoặc các thể loại khác.
Các từ liên quan khác:
Giao hưởng thính phòng: Là một dạng giao hưởng nhưng thường được biểu diễn với quy mô nhỏ hơn, với ít nhạc cụ hơn.
Bản giao hưởng: Là một tác phẩm cụ thể trong thể loại giao hưởng.
Lưu ý:
Khi sử dụng từ "giao hưởng", bạn nên nhớ rằng nó thường liên quan đến âm nhạc cổ điển và thường được tổ chức trong các buổi hòa nhạc lớn. "Giao hưởng" không chỉ đơn thuần là âm nhạc mà còn mang trong mình sự kết nối văn hóa và nghệ thuật của một thời kỳ.